RỐI LOẠN TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý (ADHD) VÀ TÁC ĐỘNG CỦA NÓ ĐẾN TUỔI THỌ
RỐI LOẠN TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý (ADHD) VÀ TÁC ĐỘNG CỦA NÓ ĐẾN TUỔI THỌ
Trong bài phát biểu tại hội nghị Quốc tế về Rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) năm 2018, Tiến sĩ Russell Barkley định hình ADHD là một rối loạn được thừa nhận của cộng đồng về sức khỏe . Và tác động của ADHD đến tuổi thọ. Dù kết quả tạo nên cú sốc nhưng vẫn phải nhìn nhận nó để có sự chuẩn bị về mặt tâm lý tốt hơn.
Rối loạn tăng động giảm chú ý (Attention Deficit Hyperactivity Disorder – viết tắt ADHD) là một rối loạn y tế đã được chứng minh. Trên thực tế, nó không thực sự là một rối loạn chú ý, mà là một sự tự điều chỉnh. Phần não bị tác động bởi ADHD liên quan đến một bộ kỹ năng gọi là chức năng điều hành, chịu trách nhiệm cho bất kỳ điều gì đòi hỏi sự kiên trì, quản lý và phối hợp.
Tiến sĩ Barkley chia các kỹ năng này thành các hành vi ức chế ngắn hạn (Tạo ra các triệu chứng như mất tập trung và suy nghĩ bốc đồng) và hành vi định hướng mục tiêu dài hạn (Ảnh hưởng đến các kỹ năng như kiên trì và lập kế hoạch). Khi nhìn qua lăng kính này, không có gì ngạc nhiên khi ADHD làm suy yếu cuộc sống lành mạnh. Trong một phát hiện quan trọng từ nghiên cứu theo dõi ADHD dài hạn của mình, Tiến sĩ Barkley đã chỉ ra rằng ADHD được điều trị dưới mức ảnh hưởng đến tuổi thọ của chính nó.
Tiến sĩ Barkley đã sử dụng kết quả từ nghiên cứu dài hạn của mình về trẻ em ADHD sau khi đến tuổi trưởng thành. Tại cuộc đánh giá theo dõi 20 năm, dữ liệu từ nghiên cứu của Tiến sĩ Barkley gần đây đã được đánh giá bằng các biểu đồ bảo hiểm nhân thọ, ước tính tuổi thọ dự kiến dựa trên các biện pháp sức khỏe và lối sống. Nó phát hiện ra rằng trẻ em được chẩn đoán mắc ADHD trong thời thơ ấu đã giảm trung bình gần 10 năm trong tuổi thọ còn lại khỏe mạnh của chúng và giảm hơn 8 năm trong tổng số còn lại của cuộc sống. Ông cũng nhận thấy rằng nếu ADHD đã tồn tại đến tuổi trưởng thành của trẻ, thì việc giảm cuộc sống lành mạnh là gần 13 năm và hơn 11 năm trong tổng tuổi thọ.
Những phát hiện này phù hợp với các nghiên cứu trước đó ở Mỹ và Scandinavia đã chứng minh rằng nguy cơ tử vong ở trẻ em nếu trẻ bị ADHD cao gần gấp đôi so với những người không mắc ADHD, trong khi người lớn mắc ADHD có khả năng tử vong cao gấp gần năm lần trong khoảng thời gian 10 năm, chủ yếu là do chấn thương do tai nạn và ở mức độ thấp hơn là tự sát . Nghiên cứu của Barkley bổ sung vào thông tin này là các yếu tố sức khỏe và lối sống bất lợi liên quan đến ADHD có thể gây thêm tổn thất cho các ước tính tuổi thọ ngoài những rủi ro thương tích do tai nạn. Chỉ riêng dữ liệu đáng lo ngại và làm đảo lộn này cho thấy tại sao ADHD nên được giải quyết rộng rãi hơn.
Để nhận ra ADHD ảnh hưởng đến tuổi thọ bao gồm sự hiểu biết đầy đủ hơn về tác động của ADHD đối với các hành vi liên quan đến mục tiêu. Tích lũy, những kỹ năng nhận thức này được yêu cầu để bám vào bất kỳ kế hoạch liên quan đến sức khỏe. Các khả năng kém phát triển liên quan đến ADHD làm suy yếu không chỉ trường học và công việc mà cả các hoạt động như lái xe, ăn uống và ngủ. Các nghiên cứu cho thấy rằng ADHD được điều trị dưới mức làm tăng nguy cơ béo phì, tiểu đường, tai nạn lái xe, hút thuốc, uống rượu, sử dụng ma túy,…
Khác với ADHD, mỗi rủi ro sức khỏe này làm giảm tuổi thọ của một cá nhân trong vài năm. Ngoài ra, những khả năng nhận thức tương tự này cho phép chúng ta bám sát tốt hơn những thay đổi như chế độ ăn kiêng hoặc kế hoạch tập thể dục mới, chương trình cai thuốc lá hoặc hướng dẫn cách quản lý các tình trạng y tế như bệnh tiểu đường. Vì ADHD làm tăng khả năng của hầu hết mọi yếu tố khác dự đoán tuổi thọ ngắn hơn, Tiến sĩ Barkley chỉ ra rằng ADHD là mối nguy hiểm đáng kể hơn bất kỳ yếu tố nào khác trong danh sách.
ADHD là một lý do ngay cả người trưởng thành tận tụy nhất cũng có thể đấu tranh để theo dõi chăm sóc y tế. Nhiều người lớn bị béo phì, ví dụ, đã không được chẩn đoán ADHD. Vì hiện tại, ADHD thường không được xem xét ở người lớn, ít được kiểm tra thường xuyên hơn bởi các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe.
Một sự tập trung nhất quán hơn vào ADHD và sức khỏe tổng thể sẽ thay đổi cuộc sống của hàng triệu người, vì nó đã được chứng minh là ảnh hưởng đến khoảng 5% trẻ em trên toàn thế giới, hầu hết trong số họ phát triển thành người lớn mắc ADHD. Đối với bác sĩ nhi khoa và gia đình của trẻ nhỏ, các vấn đề như khó ngủ, dinh dưỡng kém và thiếu tập thể dục làm trầm trọng thêm các triệu chứng ADHD và sau đó ảnh hưởng sức khỏe lâu dài khi ADHD không được giải quyết. Sau khi xử lý thêm bất kỳ khó khăn nào xung quanh ADHD, việc tập trung vào lối sống lành mạnh sẽ thay đổi tương lai của trẻ. Sau đó, các bác sĩ đòi hỏi sự hiểu biết về tác động của ADHD đối với sức khỏe và sức khỏe nói chung để hỗ trợ toàn diện cho bất kỳ ai.
Đẩy thông tin rõ ràng như vậy về ADHD vào ý thức của công chúng là một bước tiến lớn trong chăm sóc sức khỏe. Mọi người tin rằng ADHD không có thật, hoặc mọi người có thể đơn giản vượt qua nó, làm suy yếu sức khỏe tinh thần và thể chất của hàng triệu người. ADHD là một rối loạn y tế mãn tính ảnh hưởng đến sự tự điều chỉnh, nhưng với sự chăm sóc dài hạn toàn diện, những người sống với nó làm tốt.
ADHD và sức khỏe cộng đồng
Làm thế nào chúng ta có thể giảm thiểu tác động của ADHD? Quản lý ADHD hiệu quả, đòi hỏi cần phải giáo dục, phổ biến cho toàn cộng đồng . Một cách tiếp cận rộng rãi của loại này sẽ bao gồm:
- Thừa nhận ADHD là một rối loạn y tế của chức năng tự điều chỉnh và điều hành.
- Khuyến khích chăm sóc dài hạn, cá nhân trong tất cả các lĩnh vực của cuộc sống, rút ra từ nhiều can thiệp dựa trên bằng chứng có sẵn, và bao gồm thảo luận khách quan về các lựa chọn y tế để chăm sóc.
- Tập trung vào sự liên tục của chăm sóc như khi các biện pháp can thiệp ngăn chặn các khiếm khuyết liên quan đến ADHD trở lại, phù hợp với các điều kiện y tế mãn tính khác.
- Huấn luyện người lớn và bác sĩ của họ xem xét và sàng lọc ADHD mỗi khi ai đó đang vật lộn với việc tự chăm sóc bản thân, lối sống hoặc quản lý một tình trạng y tế cụ thể.
- Giải quyết tác động tiềm tàng của ADHD đối với dinh dưỡng, tập thể dục, ngủ, hút thuốc, uống rượu, lái xe, lạm dụng chất và sức khỏe tổng thể.
ThS Tâm Lí Học Nguyễn Viết Thanh
Tài liệu tham khảo
- Barkley, RA & Fischer, M. (báo chí) Hội chứng tuổi thơ hiếu động và tuổi thọ ước tính khi theo dõi người trưởng thành trẻ tuổi: Vai trò của sự kiên trì ADHD và các yếu tố dự báo tiềm năng khác. Tạp chí rối loạn chú ý.
- Dalsgaard, S., Ostergaard, SD, Leckman, JF, Mortensen, PB, & Pedersen, MG (2015). Tử vong ở trẻ em, thanh thiếu niên và người lớn mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý: một nghiên cứu đoàn hệ toàn quốc. Lancet, 385, 2190-2196.
- Jokela, M., Ferrie, JE, & Kivimaki, M. (2008). Hành vi vấn đề thời thơ ấu và cái chết của người trung lưu: Nghiên cứu phát triển trẻ em quốc gia Anh. Tạp chí của Học viện Tâm thần Trẻ em và Thiếu niên Hoa Kỳ, 48, 19-24 Luân Đôn, AS, & Landes, SD (2016). Chú ý rối loạn tăng động thiếu và tử vong ở người trưởng thành. Y học dự phòng, 90, 8-10.
- http://www.psychologytoday.com Truy cập ngày 10/12/2018
THAM VẤN TRỊ LIỆU TÂM LÍ THIÊN ÂN
Địa chỉ: Số 21/3, đường Yersin, tổ 4, Khu phố 1, Phường Phú Cường,
TP. Thủ Dầu Một, Tỉnh Bình Dương.
Hotline: 034.4004.780 – 0972.120.601
Webisite: www.thamvantrilieutamlythienan.com
Email: Thamvantrilieutamlythienan@gmail.com - Thanhnguyentlh2806@gmail.com
Bài viết liên quan | Xem tất cả
- MỐI QUAN HỆ GIỮA RỐI LOẠN TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý (ADHD) VÀ GIẤC NGỦ
- QUY TRÌNH CHẨN ĐOÁN XÁC ĐỊNH TRẺ TỰ KỶ & CÁC RỐI LOẠN PHÁT TRIỂN KHÁC
- EINSTEIN MỘT NHÀ VẬT LÝ HỌC VĨ ĐẠI VỚI NHỮNG ĐẶC ĐIỂM CỦA HỘI CHỨNG ASPERGER – TỰ KỶ CHỨC NĂNG CAO
- RỐI LOẠN TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý KHÔNG BIẾN MẤT KHI ĐẾN TUỔI TRƯỞNG THÀNH
- RỐI LOẠN THAM GIA XÃ HỘI – MỐI NGUY ẢNH HƯỞNG ĐẾN SỰ AN TOÀN CỦA TRẺ
- TUỔI THỌ NGẮN Ở NHỮNG NGƯỜI RỐI LOẠN PHỔ TỰ KỶ
- RỐI LOẠN PHỔ TỰ KỶ VÀ ADHD: TƯƠNG ĐỒNG – KHÁC BIỆT
- TRẺ RỐI LOẠN PHỔ TỰ KỶ CŨNG CÓ THỂ RỐI LOẠN TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý (ADHD)
- SỰ PHÁT TRIỂN TỐT/XẤU CỦA TRẺ PHỤ THUỘC HOÀN TOÀN VÀO CHA MẸ
- RỐI LOẠN GIÁC QUAN - MỘT VẤN ĐỀ QUAN TRỌNG ĐỂ CHẨN ĐOÁN RỐI LOẠN TỰ KỶ
- PHƯƠNG PHÁP CAN THIỆP/TRỊ LIỆU TRẺ TỰ KỶ
- TỰ KỶ - NỖI OAN ĐƯỢC GIẢI SAU NHIỀU THẬP KỶ